Lời Chúa: Ga 20,1-2.11-18
Sáng
sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Mađalêna đi
đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Simon
Phêrô và người môn đệ Ðức Giêsu thương mến. Bà nói: “Người ta đem Chúa
đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu!”
Bà
Maria đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn
vào trong mộ, thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt
thi hài của Ðức Giêsu, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên thần
hỏi bà: “Này bà, sao bà khóc?” Bà thưa: “Người ta đã lấy mất Chúa tôi
rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!” Nói xong, bà quay lại và thấy
Ðức Giêsu đứng đó, nhưng bà không biết là Ðức Giêsu. Ðức Giêsu nói với
bà: “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?” Bà Maria tưởng là người làm vườn,
liền nói: “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết
ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” Ðức Giêsu gọi bà: “Maria!” Bà
quay lại và nói bằng tiếng Hípri: “Rápbuni!” (nghĩa là ‘lạy Thầy’). Ðức
Giêsu bảo: “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha.
Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy,
cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa
của anh em’.” Bà Maria Mađalêna đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy
Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
Suy tư:
Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết kiêng trì chịu được gian khổ, như xưa Chúa đã chịu bao nhiêu xỉ nhục , cay đắng, mà con người trần gian đã buột tội nơi Chúa, thậm chí còn phải chịu chết một cách nhục nhã trên thật giá , để cứu chuột nhân loại. Mà Chúa chẳng than lấy một lời, xin Chúa ban ơn hiểu biết cho chúng con, và biến mọi đau khổ ấy trở thành cơ hội thăng tiến để trở nên giống Chúa hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét